Bia
có tầm rất quan trọng sống còn đối với người dân Đức trong vùng Bavaria,vùng đất có nhiều khách tham quan khi họ quyết định dat ve may bay di duc du lich. Nó được
liệt vào hàng lương thực thực phẩm ( đóng thuế ít hơn ) , nghĩa là thuộc vào
loại cần yếu , chẳng thể thiếu được trong cuộc sống hàng ngày.
Bia có một truyền thống lâu đời ở đây. Ngay từ năm 1040 , thứ nước nấu từ lúa mạch này đã là vị ngọt trong cuộc sống thanh bạch của các nhà tu hành dòng Thánh Biển Đức ở tu viện Weihenstephan gần München ( Munich ). Ở vùng này , bốn mùa trong năm không rất quan trọng , mà rất quan trọng là mùa bia nặng , mùa vườn bia và “mùa” sự kiện lễ hội tháng Mười.
Truyền thống mùa bia nặng của Đức bắt đầu từ năm 1651. Lúc đó là đang mùa Chay , các nhà tu hành của dòng tu anh em Rất Hèn Mọn cảm thấy sức lực đã kiệt quệ. Do vậy mà hầu tước Ferdinand Maria của vùng Bayern đã cho phép họ nấu một thứ “bánh mì nước” đặc biệt , rất nhiều chất dinh dưỡng: một loại bia màu nâu , có khoảng 7-8% nồng độ cồn. Họ gọi loại bia đó là Salvator nghĩa là Đấng Cứu Thế và chẳng bao lâu sau thời gian ấy cũng bắt đầu bán loại bia này. Thương hiệu này còn tồn tại cho tới ngày hôm nay.
Còn mùa vườn bia thì thường hay được bắt đầu ngay từ những ngày ấm áp của tháng Hai và kéo dài cho đến cuối tháng Mười Một. Vườn bia phát xuất từ quy định nấu bia của xứ Bayern ( Bavaria ) năm 1539. Người ta chỉ cho phép những ai dat ve may bay di duc nấu bia từ 29 tháng Chín ( Lễ Thiên thần Michael ) cho tới ngày 23 tháng Tư ( Lễ thánh George ). Mùa hè cấm nấu bia vì dễ gây ra hỏa hoạn. Thế là để có khả năng giữ được hơi lạnh trong hầm trữ bia vào mùa hè , các hãng nấu bia thường rãi sỏi trên nóc hầm và trồng cây dẻ cho nhiều bóng mát. Rồi Vua Ludwig I ( 1786-1868 ) của xứ Bayern ( Bavaria ) cho phép các hãng nấu bia được phép bán bia ở ngay tại nơi làm ra , nhưng không được phép bán thức ăn để trông coi các quán ăn. Lệnh cấm của vua hiện nay hẳn nhiên là không còn nữa , nhưng truyền thống tự mang theo thức ăn theo thì vẫn còn tồn tại. Một vườn bia mà trên nguyên tắc cấm không cho ăn thức ăn mang theo thì thật ra chỉ là một “quán vườn”.
Bia có một truyền thống lâu đời ở đây. Ngay từ năm 1040 , thứ nước nấu từ lúa mạch này đã là vị ngọt trong cuộc sống thanh bạch của các nhà tu hành dòng Thánh Biển Đức ở tu viện Weihenstephan gần München ( Munich ). Ở vùng này , bốn mùa trong năm không rất quan trọng , mà rất quan trọng là mùa bia nặng , mùa vườn bia và “mùa” sự kiện lễ hội tháng Mười.
Truyền thống mùa bia nặng của Đức bắt đầu từ năm 1651. Lúc đó là đang mùa Chay , các nhà tu hành của dòng tu anh em Rất Hèn Mọn cảm thấy sức lực đã kiệt quệ. Do vậy mà hầu tước Ferdinand Maria của vùng Bayern đã cho phép họ nấu một thứ “bánh mì nước” đặc biệt , rất nhiều chất dinh dưỡng: một loại bia màu nâu , có khoảng 7-8% nồng độ cồn. Họ gọi loại bia đó là Salvator nghĩa là Đấng Cứu Thế và chẳng bao lâu sau thời gian ấy cũng bắt đầu bán loại bia này. Thương hiệu này còn tồn tại cho tới ngày hôm nay.
Còn mùa vườn bia thì thường hay được bắt đầu ngay từ những ngày ấm áp của tháng Hai và kéo dài cho đến cuối tháng Mười Một. Vườn bia phát xuất từ quy định nấu bia của xứ Bayern ( Bavaria ) năm 1539. Người ta chỉ cho phép những ai dat ve may bay di duc nấu bia từ 29 tháng Chín ( Lễ Thiên thần Michael ) cho tới ngày 23 tháng Tư ( Lễ thánh George ). Mùa hè cấm nấu bia vì dễ gây ra hỏa hoạn. Thế là để có khả năng giữ được hơi lạnh trong hầm trữ bia vào mùa hè , các hãng nấu bia thường rãi sỏi trên nóc hầm và trồng cây dẻ cho nhiều bóng mát. Rồi Vua Ludwig I ( 1786-1868 ) của xứ Bayern ( Bavaria ) cho phép các hãng nấu bia được phép bán bia ở ngay tại nơi làm ra , nhưng không được phép bán thức ăn để trông coi các quán ăn. Lệnh cấm của vua hiện nay hẳn nhiên là không còn nữa , nhưng truyền thống tự mang theo thức ăn theo thì vẫn còn tồn tại. Một vườn bia mà trên nguyên tắc cấm không cho ăn thức ăn mang theo thì thật ra chỉ là một “quán vườn”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.