Hình ảnh ve may bay di duc tham quan vùng Bavaria
Đó là lần hàng đầu đầu óc tôi bay bổng tưởng tượng về “những cánh đồng bềnh bệch thơ ca” của vùng ngoại thành Munich , những hồ rộng mênh mông , mặt nước đen tuyền bao bọc bởi những cụm rừng thông và dẻ gai cùng một con đường rừng hẹp dọc bờ đất; hay những nông trang cổ kính nằm tách biệt giữa những cánh đồng bạt ngàn của vùng nông thôn miền Nam nước Đức.
Tôi cũng không quên được hình ảnh một cụ già đi dạo trong sớm ban mai trên đường làng cùng chú chó cưng giữa cái mênh mông của đồng đất và xa xa là dãy Alps mờ sương che phủ. Hoặc tuyến đường sắt cổ kính xuyên núi từ Freilassing đến Berchtesgarden đã cho tôi được chiêm ngưỡng những cánh rừng và thung lũng hùng vĩ , diễm lệ và thơ mộng trên quan ải Đức-Áo. Tiếc rằng những khoảng khắc ấy tôi chỉ có thể chiêm ngưỡng và rung động chứ không kịp ghi lại bằng hình ảnh.
Tôi cũng đã có dịp đi thuyền trên hồ Kognissee , hồ nước ngọt sâu thứ ba của Đức và cũng là hồ nước thiên nhiên sạch nhất của đất nước này. Ngồi trên thuyền đi trên mặt nước xanh trong như ngọc , soi bóng những đỉnh núi phủ lại bởi thông xanh bạt ngàn , lắng tai tò te một khúc dân ca Đức vang vọng khắp thung lũng của hồ là những giây phút mà người ta dường như phải Không dám thở để cảm Biện biệt nhất những nhịp điệu của thiên nhiên.
Và đương nhiên , ba ngày ở Bavaria cũng cho tôi một số cảm nhận về những con người mà theo tôi là thô ráp , thẳng thắn và thực dụng bậc nhất này. Tuyệt đối trái ngược với sự mềm của người Pháp , người dân ở Bavaria sẵn sàng viết thẳng những từ ngữ như “ghê tởm” để chỉ chuyện ói mửa của khách hay kiểu “chúng tôi là chủ , chúng tôi có quyền” trên nội quy của nhà nghỉ. Ở đây , đôi lúc tôi cũng cảm thấy sức ép vì không biết khi nào mình sẽ chuyển từ một người đang được trọng thành một kẻ bị tống ra đường vì Bạc tình vi phạm một luật nhỏ nào không. Có lẽ chính những đức tính này giúp họ duy trì được nền kinh tế ổn định bậc nhất châu Âu những năm qua. Nói như vậy không có nghĩa là với người Đức lúc nào cũng căng thẳng như vậy. Tôi cũng đã có một cuộc nói chuyện chớp nhoáng khá vui và cởi mở với một anh thanh niên người Đức ở ga tàu hay được gợi ý cứ bốc tay mà ăn gà quay thoải mái chứ không thèm dùng dao hay nĩa từ một người khách lớn tuổi ngồi ăn chung. Vâng , có lẽ thẳng thắn , thoải mái nhưng kỷ luật mới miêu tả đúng đem động vật người Đức theo cách nhìn của tôi.
Ba ngày trải nghiệm Vùng đất Bavaria chớp nhoáng nhưng cũng đầy cảm xúc. Vẫn đó rất nhiều luyến tiếc vì Không đến được những nơi mong muốn vì lý do thời tiết. Nhưng những gì đã qua cũng đủ để tôi cảm thấy thỏa mãn những gì mình hằng mong ước và hiểu rằng bản thân thật may mắn khi làm được điều đó. Tạm biệt Bavaria trong sự vội vã và tự nhủ rằng nếu Vẫn cơ hội , tôi sẽ lại đến đây vào những ngày đẹp hơn. Đơn giản vì với tôi , vùng đất này đáng để trải nghiệm nhiều hơn một lần.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.